A Di Đà Phật! Kính chào quý khách ghé thăm



   
 

Kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện


Quyển Trung

Phẩm thứ tám

Các Vua Diêm-La Khen Ngợi

 

Phần 5

 

-         5)-  CHỦ MẠNG TRÌNH THƯA. – Khi đức Phật nói lời ấy xong, trong pháp hội có một vị Quỷ Vương tên là Chủ-Mạng bạch cùng đức Phật rằng:

“ Bạch đức Thế-Tôn! Bổn nghiệp duyên của con là cai quản về tuôi thọ của người trong cõi Diêm-phù-đề, khi sanh khi tử con đều coi biết đó, cứ theo nơi bổn nguyện của con thời có lợi ích rất lớn cho mọi người.

           Nhưng tại vì chúng sanh không hiểu ý của con nên đến đỗi khi sanh khi tử đều không được an ổn. Tại làm sao thế?

 

-          6)-  KHI SANH NỞ NÊN LÀM LÀNH KIÊNG ÁC. -   Người trong cõi Diêm-phù-đề lúc mới sanh, không luận là con trai hay con gái, khi sắp sanh ra, chỉ nên làm việc phước lành thêm sự lợi ích cho nhà cửa, thời Thổ-địa vui mừng khôn xiết, ủng hộ cả mẹ lẫn con đều được nhiều sự an vui, hàng thân quyến cũng được phước lợi.

           Hoặc khi đã hạ sanh rồi, nên cẩn thận chớ có giết hại sanh vật để lấy những vị tươi ngon cung cấp cho người sản mẫu ăn, cùng nhóm họp cả hàng quyến thuộc lại để uống rượu ăn thịt, ca xang đờn sáo nếu làm những việc trên đó có thể làm cho người mẹ đứa con chẳng được vui.

           Vì sao thế? Vì lúc sanh sản nguy hiểm đó có vô số loài quỷ dữ cùng ma quái tinh mị muốn ăn huyết tanh.

           Nhờ có con sớm đã sai các vị Thần-linh xá-trạch, Thổ-địa bảo hộ mẹ con người ấy, làm cho được an vui mà đặng nhiều sự lợi ích.

           Người ấy thấy mình được an ổn, thì đáng lẽ nên làm phước lành để đền đáp công ơn Thổ-địa, mà trái lại giết hại loài sanh vật, hội họp thân quyến, vì lẽ nầy, đã phạm tội lỗi tất phải tự thọ lấy tai vạ, mẹ con đều tổn.

        

           7)- LÚC CHẾT NÊN TU PHƯỚC. - Lại người trong cõi Diêm-phù-đề đến lúc mạng chung, không luận là người lành hay kẻ dữ, con cũng đều muốn cho họ không bị đọa lạc vào chốn ác đạo.

           Huống gì là người lúc sanh tiền biết tu tạo cội phước lành giúp thêm oai lực cho con.

           Trong cõi Diêm-phù-đề, những người làm lành đến lúc mạng chung cũng còn có trăm nghìn quỷ thần ác đạo hoặc biến ra hình cha mẹ, nhẫn đến hóa làm người thân quyến dắt dẫn thần hồn người chết làm cho đọa lạc vào chốn ác đạo, huống chi là những kẻ, lúc sanh tiền đã sẳn tạo nghiệp ác.

           Bạch đức Thế-Tôn! Những kẻ nam tử nữ nhân ở cõi Diêm-phù-đề, lúc lâm chung thời thần thức hôn mê không biện được lẽ lành điều dữ, cho đến mắt cùng tai không còn thấy nghe gì hết.

           Hàng thân quyến của người lâm chung đó, nên phải sắm sửa làm sự cúng dường lớn, tụng đọc tôn kinh, niệm danh hiệu Phật và Bồ-Tát, tu tạo nhân duyên phúc lành như thế, có thể cho người chết thoát khỏi chốn ác đạo, các thứ ma, quỷ, ác thần thảy đều phải lui tan cả hết.

           Bạch đức Thế-Tôn! Tất cả chúng sanh lúc lâm chung nếu được nghe danh hiệu của một đức Phật, danh hiệu của một Bồ-Tát, hoặc nghe một câu một bài kệ kinh điển Đại-thừa, con xem xét thấy hạn người ấy, trừ năm tội vô-gián cùng tội sát hại, những nghiệp ác nho nhỏ đáng lẽ phải sa vào chốn ác đạo, liền được thoát khỏi cả”.

   

           8)- ĐỨC PHẬT CĂN DẶN. - Đức Phật bảo Chủ-Mạng Quỷ-vương rằng: “Ông vì có lòng đại từ nên có thể phát ra lời nguyện lớn ở trong sanh tử cứu hộ chúng sanh như thế.

           Như về trong đời sau nầy, có kẻ nam người nữ nào đến lúc mạng chung, ông chớ quên lãng lời nguyện trên đó, đều nên làm cho giải thoát mãi mãi được an vui”.

           Chủ-Mạng Quỷ-vương bạch cùng đức Phật rằng: “Xin đức Thế-Tôn chớ lo! Trọn đời của con luôn luôn ủng hộ chúng sanh ở cõi Diêm-phù-đề lúc sanh lúc tử đều làm cho được an vui cả.

           Chỉ trông mong các chúng sanh trong lúc sanh cùng lúc tử, tin theo lời của con đã nói trên, thì đều giải thoát được lợi ích lớn”.

        

           9)- ĐỨC PHẬT THỌ KÝ CHO CHỦ-MẠNG. - Bấy giờ, đức Phật bảo ngài Địa-Tạng Bồ-Tát rằng: “Vị đại Quỷ-vương cai quản về tuổi thọ của mọi người đây đã từng trải qua trăm nghìn đời làm vị Quỷ-vương, ủng hộ chúng sanh trong lúc sanh cùng khi tử.         

           Đó là bậc Bồ-Tát Đại-sĩ vì lòng từ bi phát nguyện hiện thân đại quỷ, chớ thật thì không phải quỷ.

           Quá một trăm bảy mươi kiếp sau, ông đó sẽ được thành Phật hiệu là Vô-Tướng Như-Lai, kiếp đó tên là An-Lạc. Cõi nước tên là Tịnh-Trụ, thọ mạng của đức Phật đó đến số kiếp không thể tính đếm được.

           Nầy Địa-Tạng Bồ-Tát! Những sự của vị đại Quỷ-vương đó không thể nghĩ bàn như thế, hàng trời cùng người được vị ấy độ thoát cũng đến số không thể hạn lượng”.

 

 

                                              Phẩm thứ tám hết