A Di Đà Phật! Kính chào quý khách ghé thăm 

 

 

 

Lời Dẫn Nhập

 

Cổ nhân di Pháp Bảo
Kim nhân tiếp tư lương

Người xưa truyền Pháp Bảo

Người nay nhận suy tư

Chương 8

Âm

Nghĩa

Âm

Nghĩa

1

Bệnh tòng khẩu nhập

Họa tòng khẩu xuất.

 

Bệnh từ miệng đưa vào

Họa từ miệng xuất ra.

2

Nhất ngôn ký xuất

Tứ mã nan truy.

 

Một lời đã nói ra rồi

Bốn ngựa cũng khó theo.

3

Xuất nhập hữu vô

Tử sanh đạo dã.

 

 

Ra vào giữa có không sống chết.

Ấy là đạo.

4

Kỷ sở bất dục

Vật thi ư nhân

 

Việc gì mình không muốn

Đừng làm cho ngươi khác

5

Tửu bất mê nhân

Nhân tự mê.

 

Rượu không làm mê người

Chính người tự mê rượu

6

Hội giả cận nhĩ

Mê giả viễn hồ.

 

Biết hướng tu thì đạo rất gần

Không biết hướng tu thì đạo rất xa.

7

Thiên kim dị đắc

Hảo ngữ nan tầm.

 

Ngàn vàng dễ có được

Lời tốt rất khó cầu.

8

Đức giả bổn dã

Tài giả mạc dã.

 

Đạo đức là cội gốc

Tiền bạc là cành nhánh.

9

Bất căng tế hạnh

Chung lụy đại đức.

 

Không giữ kỹ đến nết nhỏ

Sẽ làm hại đến đức lớn.

10

Hữu đức bất cô

Tất hữu hữu lân.

 

Có đức không sợ lẻ loi

Tất có bạn gần gủi.

11

Nhân từ giả thọ

Hung bạo gia vong

 

Nhân từ được sống lâu

Hung tàn bị chết sớm

12

Thanh giả tự thanh

Tục giả tự tục

Trong sạch tự mình biết

Ô uế tự mình hay

13

Qua điền bất nạp lũ

Lý hạ bất chỉnh quan

 

Trong ruộng dưa chớ sửa dép

Dưới dàn lý chớ sử mũ

14

Tự mãn chiêu tổn

Khiêm cung thọ ích.

 

Tự mãn chuốc tổn hại

Khiêm nhường được lợi ích.

15

Tham tâm hại kỷ

Lợi khẩu tổn thân.

 

Tâm tham làm hại mình

Nói nhiều làm tổn đến thân.

16

Tri túc thường lạc

Đa tham tắc ưu.

Biết đủ lúc nào cũng vui

Tham nhiều thì nhiều ưu lo.

17

Thủ khẩu như bình

Phòng ý như thành.

 

Giữ miệng như giữ bình

Phòng ý như quân giữ thành.

18

Quả ngôn trạch giao

Khả vô hối lận

 

Nên ít nói, chọn ban mà chơi

Thì không bao giờ hối tiếc.

19

Nhẫn đác nhất thời

An bình bá nhật

 

Một lúc nhẫn nhịn được

Bình an suốt trăm ngày.

20

Tu ố chi tâm

Nghĩa chi bổn giả.

 

Biết hổ thẹn làm đầu

Là cội gốc của nghĩa nhân.

21

Thiệt nhu thường khẩu

Xỉ chiết vị cương.

 

Lưỡi mền nên còn hoài

Răng gãy vì cứng cỏi

22

Sự tiểu bất nhẩn

Tắc loạn đại mưu.

 

Điều nhỏ không nhịn được

Thì làm hư việc lớn.

23

Sanh sự sự sanh

Tỉnh sự sự tỉnh

 

Sanh ra việc thì việc sanh

Bớt được việc thì việc bớt

24

Sỉ tồn tâm tồn

Sỉ vong tâm vong.

 

Biết hổ thẹn tâm còn

Không biết hổ thẹn tâm mất.

25

Thắng nhân giả lực

Tự thắng giả cường.

 

Thắng người là sức mạnh bên ngoài

Thắng mình mới là sức mạnh nội tâm

26

Tam nhân đồng hành

Tất hữu ngã sư.

 

Ta vàhai người cùng đi

Thế nào cũng có một người là thầy ta.

27

Quá nhi bất cải

Thị vi quá dại.

 

Biết lỗi mà không chịu sửa

Đó mới là lồi to.

28

Nhất ngôn hưng bang

Nhất ngôn táng bang.

 

Một lời nói nước thịnh

Một lời nói mất nước.

29

Ngôn bất khả dĩ bất thận.

Lời nói không thể coi thường

Nên phải cẩn thận khi nói.

30

Hàm huyết phún nhân

Tiên ô tự khẩu.

 

Ngậm máu phun đến người

Trước hết tự dơ miệng mình.