Kính chào quý khách ghé thăm Vườn Thơ


   

 


 

Lời Giới Thiệu

 Lần đầu tiên tôi mới gặp anh Thiện Chơn (Thường Sơn), tôi đã nhận thấy trong anh có những nét của người nghệ sĩ thích Thơ, thích Nhạc, thích hướng về Đạo. Bởi vì anh là một Phật tử thích an trú tâm hồn mình trong giòng suối từ-bi mát mẻ của Đức Mâu-Ni, anh cũng muốn được những bước thênh thang trên con đường giải thoát.

Do đó tôi rất quý mến anh. Nhưng có lẽ nghiệp duyên anh còn ràng buộc, còn dằn co, còn căng níu giửa đời và Đạo. Làm cho tôi nghĩ dến một nhà văn nào đã nói : Này hởi trần gian ! Dù trần gian này có đau thương như hỏa ngục. Ta cũng thiết tha yêu thương trần gian điên dại này. Còn trong anh không phải vậy! Anh có ý thức, có nhận định, có hoài bão mong muốn vượt thoát những cái thường tình đó! Anh đã ấp ủ một nỗi niềm riêng khôn nguôi về con đường Đạo qua những dòng thơ. Trong thơ anh, tôi thấy anh còn trăn trở giửa con đường Đạo với nghiệp duyên cuộc đời. Cho nên tiếng Em trong thơ anh còn mang máng những hình ảnh khắc khoải mà anh chưa toại nguyện. Anh tuy chưa ngộ được lẽ huyền vi của Đạo, nhưng anh đã trực nhận rõ là:

Trải qua ngần ấy cuộc đời,

Mà chưa ngộ được nửa lời của Sư

       Với tâm hồn nghệ sĩ, với sự bất toại của kiếp sống nhân sinh, với nỗi niềm cưu mang nặng trĩu mà anh đã gởi gấm vào những dòng thơ này. Anh đã bộc lộ không dấu diếm, đó là tâm hồn chân thật đáng thương đáng mến.

       Cùng chia sẻ nỗi niềm và cảm thông sâu xa đó. Tôi xin trân trọng giới thiệu đến quý đọc giả, hãy dành ít phút thưởng thức những dòng thơ nhẹ nhàng nhưng không kém phần vương vấn mênh mang của anh. Những lời chân tình ấy, sẽ làm cho chúng ta có những rung động và lắng trong ta còn có một chút gì về anh.

Virgina, ngày 16 tháng 01 năm 2005

Thượng Tọa

Thích Tuệ Chiếu

Viện chủ Chùa Viên Giác

 

  *Tiếng "Em" trong những đoản khúc này là chỉ cái "vô minh", cái không thường.

*Tiếng "Ta" là chỉ cái "bản giác" thường còn.

"Em theo chồng" trong đây chỉ là hư cấu để thi vị hóa cho cái sự đam mê trong biển khổ, mượn khổ làm vui, ngụp lặn trong dòng sanh tử luân hồi.

Hai từ "Em" và "Ta" chỉ là sự dằn co giữa cái thực và hư trong một con người chứ không phải là hai nhân vật.

Hy vọng các bạn tìm vui được vài phút !

Thường Sơn

   

 

 

 

I/- Mùa Xuân trên đảnh non hồng

Hạt bay xoải cánh trên đồng Như Lai

Chiều nghiêng một sắc vàng phai

Thế Tôn thường trụ trên đài giác tha

 

II/- Vô minh một cõi ta bà

Nghiệp sâu mới phải vào ra khó lường

Thương em ta luống đoạn trường

Nghiệp duyên khó dứt biết đường nào ra

 

III/- Chiều hôm hái nụ hoa cà

Thấy em áo trắng hài hoa gấm vàng

Hồng đào trổ nụ gò hoang

Ngẩn ngơ dáng ngọc ngỡ ngàng mắt nai

 

IV/- Ta về sương ướt hai vai

Tầm xuân trổ nụ trên tay lời thề

Mây bay nhớ núi mây về

Em về xin nhớ lời thề trúc mai

 

 V/- Tóc em xõa mấy sợi mây

Che mùa hạ đỏ phưọng gầy bóng quyên

Má đào e ấp cành duyên

Xuân thu chôn chặt con thuyền đêm đông

 

VI/- Xanh xanh suối chảy một dòng

Gửi theo con nước ba đồng trầu cau

Lên trời hái một chùm sao

Đem về để dưới cội đào tương tư

 

VII/- Se lòng tiếng nhạc Tương Như

Phụng cầu hoàng khúc... Thiên thư mấy tờ

Chợt hồn như tỉnh như mơ

Nước mây đôi ngả bao giờ gặp nhau

 

VIII/- Cảnh trong cảnh như chiêm bao

Sắc không không sắc như vào hư không

Ngọc bầu còn sẵn rượu hồng

Thức ăn là cả một dòng chân như

 

IX/- Lối xưa vết cũ thật, hư

Bây giờ lưu dấu ưu tư cho đào

Uyên ương hai ngả lòng đau

Hái cành hoa bưởi lòng nao nao lòng

 

X/- Quen nhau đã mấy mùa đông

Rồi mai em lại theo chồng về xuôi

Nước non bỗng lại ngậm ngùi

Ai buồn trăng lặn, ai vùi cành hoa

 

XI/- Vung gươm đi khắp ta bà

Mà chưa tìm được căn nhà vô minh

Ai hay một kiếp nhân sinh

Bến tình là mộng, kệ kinh là nguồn

 

XII/- Nước nguồn nhớ suối về tuôn

Mây bay nhớ núi về buông gấm lồng

Từ khi em bước theo chồng

Xuân thu vàng võ hè đông đượm sầu

 

XIII/- Tưởng chừng em mới qua cầu

Trông theo chỉ thấy một màu xanh xanh

Bàng hoàng heo hút bóng oanh

Đành thôi đoạn tuyệt thôi đành thế thôi

 

XIV/- Về nguồn tìm gốc luân hồi

Vung gươm trí tuệ qua đồi vô minh

Nuốt viên thuốc nhẩn phù sinh

Thẳng tay quét sạch vọng tình thế gian

 

XV/- Thùy dương ai dạo cung đàn

Trời xanh khôn tỏ nỗi can trường này

Thuyền tình giục mái cuối mây

Ba đào xóa mất dấu gầy chân chim

 

XVI/- Trùng trùng mấy ngọn đồi sim

Suối tuôn lớp lớp vào tim những sầu

Ngàn năm mây nước dãi dầu

Núi non vẫn đượm một màu ngàn xưa

 

XVII/- Luân hồi lắm nẻo đón đưa

Thì thôi đừng nhớ tình xưa lỡ làng

Quên đi tình khúc bẽ bàng

Ai ơi đừng khóc lá vàng mùa thu

 

XVIII/- Rượu hồng gậy trúc ngao du

Túi thơ hài thảo phong lưu một đời

Mặc cho sóng gió tơi bời

Mặc tình nhân thế nói lời gièm pha

 

XIX/- Rượu say thì lại cuồng ca

Di Đà trải khắp giang hà giọng ngân

Hết say thấy nhớ hồng trần

Lại say, say lại mấy lần chiêm bao

 

XX/- Gặp nhau nước mắt chực trào

Dáng gầy trước gió má đào hây hây

Ngập ngừng bước nhỏ chân mây

Tỉnh rồi còn thấy ngất ngây tấm lòng

 

XXI/- Ngày xưa đưa em sang sông

Thuyền con xuôi gió một dòng tà dương

Bên bờ vài khóm cúc hương

Vườn hoa bên bến còn vương dấu hài

 

XXII/- Mười năm chờ một độ mai

Mướp hoa cà nụ tháng ngày hè đông

Bây giờ em đã theo chồng

Giàn hoa thiên lý vui lòng xuân thu

 

XXIII/- Hồng trần tô thắm phù du

Trăm năm phù thế hiền ngu mấy người

Cơn say ta bỗng nực cười

Cười cho lá héo nhành tươi ngỡ ngàng

 

XXIV/- Ta về ngang bến đò ngang

Năm xưa đò cũ đưa nàng sang sông

Se se làn gió chiều đông

Nhìn theo con nước đau lòng bến mê

 

XXV/- Ngỡ xưa lạc lối trở về

Kẻ lên khăn lụa lời thề sắc không

Nhớ nàng ra đứng đầu sông

Cuối sông còn nhớ ta không hỡi nàng

 

XXVI/- Ừ thì em cứ sang ngang

Trong ta kỷ niệm còn mang hương tình

Huệ, lan, đào, lý, cúc, quỳnh

Một mình trà rượu, một mình ngâm thơ

 

XXVII/- Nửa khuya tỉnh giấc hững hờ

Áo sương tuyết khãm một tờ Phổ Môn

Óc eo tiếng gáy đầu thôn

Thoảng xa tiếng mõ gọi hồn Lăng Nghiêm

 

XXVIII/- Sáng ra cầm chổi quét thềm

Chợt như hoa rụng vào tim đóa quỳnh

Nhớ em biển bắc đượm tình

Tìm em cuối bãi đầu ghềnh biển đông

 

XXIX/- Từ môi em nở nụ hồng

Mắt ta đã nhỏ hai dòng lệ xanh

Từ em xuống bến xa thành

Mùa xuân thôi đến bên nhành dạ lan

 

XXX/- Thì thôi hãy để thu tàn

Thôi thì hãy đễ cho nàng sang sông

Vỗ tay ta lại hát ngông

Chuốc say vài chén rượu hồng thắm môi

 

XXXI/- Từ em mặc áo hoa khôi

Phấn son là hạt luân hồi trổ hoa

Ta về gieo hạt Di Đà

Biến kinh tỉnh mặc một tà áo sư

 

XXXII/- Gương trong soi thấy thái hư

Nửa như mình hạt nửa như cội tùng

Biệt ly rồi lại tương phùng

Khóc cười hai chữ thủy chung muộn màng

 

XXXIII/- Nằm co gối cỏ bên đàng

Chiêm bao thấy cụm sen vàng trổ hoa

Hương thơm ngát cõi Phật Đà

Không trung trổ một giàn hoa đại từ

 

XXXIV/- Có con thuyền nhỏ trầm tư

Đưa tam thế mộng giả từ bến mê

Thủy chung còn nhớ lời thề

Còn chưa bỉ ngạn còn tê tái lòng

 

XXXV/- Ta về hái trái sầu đông

Trái chín ta cất rượu hồng uống xuân

Hè về gieo hạt ngọc bầu

Bầu khô đựng rượu qua cầu đón thu

 

XXXVI/-Đi lên núi tuyết tầm tu

Thấy con nhạn trắng tha mù sa bay

Gát đầu gối đá ngủ say

Chiêm bao lại thấy trao tay lụa đào

 

XXXVII/- Về thành gậy trúc tiêu dao

Chợt nghe rưng rức ngày vào tuyết sơn

Về non thấy tuyết dỗi hờn

Nhớ về phố thị nghe đờn suối reo

 

XXXVIII/- Nghỉ chân mỏm đá cheo leo

Chờ khuya trăng rụng xuống đèo không hư

Một tay chống trượng thiền sư

Một tay lần chuổi đại từ bi tâm

 

XXXIX/- Về chùa thắp nén hương trầm

Quyện hương Tịnh Độ hòa tâm Niết Bàn

Chờ cho nửa khúc hương tàn

Thì ta xin một giấc vàng trong sao

 

XL/- Chim về vỗ cánh lao xao

Người về nghe lá xạt xào cành dương

Em về bên ấy cuối đường

Đầu đường có kẻ đoạn trường thế thôi

 

XLI/- Vách thành xiêu nát tường vôi

Ngỡ hình bóng cũ đã phôi pha nhiều

Xa xa vọng tiếng chuông chiều

Thương em thế tục lắm điều đớn đau

 

XLII/- Đợi ai tàn cuộc mưa mau

Em hong suối tóc dạt dào bóng chim

Tím rồi tím nữa đồi sim

Suối đâu lại chảy vào tim mạch sầu

 

XLIII/- Em đi qua mấy nhịp cầu

Thu mang theo bấy nhiêu sầu đón đưa

Hè đông nhớ nước non xưa

Nhìn mây xuân ngỡ em chưa theo chồng

 

XLIV/- Đợi ai mấy độ hè đông

Vàng mai mấy độ cúc hồng mấy xuân

Trời xanh cao đến mấy từng

Chờ em mấy độ hương rừng mùa thu

 

XLV/- Non tây điểm lụa sương mù

Nơi ta yên giấc ngàn thu kiếp nào

Bây giờ dường giấc chiêm bao

Trông non lòng  bổng dạt dào xa xăm

 

XLVI/- Đợi ai những đã mười năm

Đành thôi một kiếp tơ tằm bướm bay

Ừ thì trả lại mưa mây

Chiếc khăn tay lụa cuối ngày chớm thu

 

XLVII/- Đợi ai cuối phố xa mù

Bóng chim quyên vụt còn lưu vóc gầy

Mai ta chết dưới đồi tây

Thăm mộ xin nhớ đựng đầy vốc hoa

 

XLVIII/- Về non nghe tiếng sơn ca

Nhớ rừng nghe tiếng lá hoa xạc xào

Xa thành hôm buổi chiều nao

Nghe chim lại thấy dạt dào nếp duyên

 

XLIX/- Đi vào thăm động hoa tiên

Mai, mơ, đào, lý, cánh thiền trúc xanh

Chừng như hoa rụng mấy nhành

Cánh thiền chót đỉnh bỗng thành không hư

 

L/- Kìa ai khoác áo thiền sư

Đường xa tìm viếng thảo lư họ Trần

Ở đây có gả Thiện Chơn

Neo thuyền dưới nguyệt ôm đờn đợi ai

 

LI/- Xuân lên miền thượng bẻ mai

Hè đông về núi kết hài du phương

Khi vui tình khúc vài chương

Rượu say ngâm khúc đoạn trường đón thu

 

LII/- Chân chưa chùn bước viễn du

Nửa đời cát bụi phiêu lưu giang hà

Ta đi cùng khắp ta bà

Một thanh kiếm phục hàng ma treo hờ

 

LIII/- Về ngang suối mộng đồi mơ

Cỏ mộ ai đó xanh lơ bên đường

Cũng là một giấc vô thường

Chết rồi rũ nắm tàn xương dưới mồ

 

LIV/- Có người dừng bước giang hồ

Ngồi xem lại cuộc cơ đồ bấy lâu

Một vui thì hết chín sầu

Còn đây tay trắng với đầu bạc phơ

 

LV/- Còn không em, những dòng thơ

Năm xưa ta tặng bên bờ thùy dương

Ngàn thương trao mắt ngàn thương

Gió lay sợi tóc ngát hương mái đầu

 

LVI/- Ở đây có một rừng ngâu

Có hồ vọng nguyệt, có cầu đoạn mê

Kìa ai năm trước trở về

Qua cầu xin bỏ lời thề năm xưa

 

LVII/- Trà hồng rượu cúc ngày mưa

Nước trong tắm mát buổi trưa mùa hè

Đêm thu xem đóm lập lòe

Xuân gieo mầm đậu nấu chè mùa đông

 

LVIII/- Lên non tìm động chân không

Vào thăm thấy rộng mênh mông khôn lường

Hái cành hoa bưởi bên đường

Trọn lòng thành kính cúng dường Phật thân

 

LIX/- Ra về lòng những lâng lâng

Một đời nhân thế phù vân đoạn trường

Ai rơi hạt lựu vô thường

Sang năm thấy lựu bên đường trổ hoa

 

LX/- Bao nhiêu là cõi sơn hà

Bao nhiêu bọt biển phù sa trần đời

Bao nhiêu giọt lệ đã rơi

Thế gian ai biết ta thời không tu

 

LXI/- Mai ta yên giấc ngàn thu

Cửa không đã mặc hồn du rừng thiền

Nước non chẳng có sầu riêng

Không yêu không ghét không phiền không không

 

LXII/- Gió lay mái tóc bềnh bồng

Phấn son tô điểm má hồng diểm xưa

Ngày này năm trước đón đưa

Chân em bước nhỏ chiều mưa thánh đường

 

LXIII/- Em qua mấy cuộc đoạn trường

Lại đem cát bụi về vương áo đà

Bao giờ em mặc ca sa

Thì ta gửi tặng một tà áo ni

 

LXIV/- Bẽ bàng mấy độ thu đi

Xót xa đông nọ làm thi nhớ người

Xuân tàn người héo môi cười

Hạ vàng cỏ mộ thì người khóc ta

 

LXV/- Đợi em tròn mấy năm qua

Chợt đâu lại gặp dưới tà dương nao

Môi em má thắm nụ đào

Tỉnh ra là giấc chiêm bao lỡ làng

 

LXVI/- Nhớ ngày em bước sang ngang

Nửa dòng ly biệt nửa ngan ngát sầu

Trời cao xanh thẳm một màu

Nào hay cỏ mộ liệm bao nhiêu tình

 

LXVII/- Hồng đào nậm rượu một bình

Khi say mình ngỡ bóng mình là ai

Mình với bóng đã ngủ say

Chiêm bao lại thấy non đoài kết hoa

 

LXVIII/- Về ngang suối mộng la đà

Nước trong lại nhớ mạn trà năm xưa

Trú chân lều cỏ ngày mưa

Trà hồng rượu cúc cũng vừa túc duyên

 

LXIX/- Đêm mưa giọt rụng ngoài hiên

Bên trong lều cỏ tưởng miền hoa rơi

Mưa ru ta giấc diệu vời

Trong mơ cảm cảnh hoa rời rạc hoa

 

LXX/- Hồn non nước, nỗi sơn hà

Ơn cha nghĩa mẹ những là Phật ân

Vai còn nặng gánh hồng trần

Nghiêng đôi vai hạc trắng ngần hư không

 

 

LXXI/- Áo em phất lụa tơ hồng

Làm rơi hạt ngọc theo dòng phù vân

Xá gì một chút ái ân

Lênh đênh đầu sóng mười phân xa bờ

 

LXXII/- Thành đàn nẩy hạt nên thơ

 Âm nao làm vở hạt tơ hồng rồi

Chân em bước nhỏ luân hồi

Về ru trái cấm trong nôi địa đàng

 

LXXIII/- Cuồng ca dưới ánh trăng vàng

Nhặt khoan một chiếc thuyền nan xuôi dòng

Nhởn nhơ con cá dưói sông

Mây lồng sao tỏ sông lồng bóng trăng

 

LXXIV/- Kìa ai trọn kiếp nhọc nhằn

 Mãi theo danh lợi biết chăng dã tràng

Chết rồi rũ nắm xưong tàn

Ai ơi tỉnh giấc mơ màng hay chưa

 

LXXV/- Từ nhau một buổi chiều mưa

Xuống thuyền xa bến lại vừa nước xuôi

Dưói thuyền người trọn niềm vui

Trên bờ có kẻ nếm mùi đắng cay

 

LXXVI/- Về non cuốc sỏi trồng lài

Sang năm lài trổ một vài nụ hương

Đem về phơi nắng tẩm sương

Tháng sau ta lại hòa hương với trà

 

LXXVII/- Buồn thì xuống suối vớt hoa

Vui lên mạn ngược hái cà dầm tương

Xuân thu hài cỏ du phương

Hè đông ta ngự giữa sườn non tiên

 

LXXVIII/- Thế gian rộng mở rừng thiền

Cúng dường ân Phật nén chiên đàn trầm

Hương thơm thấm đượm nhuần tâm

 Gom bao tục lụy ươm mầm Như Lai

 

LXXIX/- Sư về thăm động thiên thai

Lên non nhịp đá tụng vài biến kinh

Vào chơi hang động một mình

Dấu chân phá bụi còn in trước thềm

 

LXXX/- Chạnh lòng heo hút bóng chim

 Tưởng chừng hạc trắng về tìm dấu mai

Tà dương chiếc lá thu bay

Tìm đâu tăm cá tháng ngày mênh mang

 

LXXXI/- Có người ngồi đợi thu tàn

Nhớ ai mấy độ mai vàng cợt xuân

Hoa rơi mấy cánh ngập ngừng

Tình xuân lịm chết theo từng tấc hơi

 

LXXXII/- Tiếng xưa tình khúc tuyệt vời

Dư âm còn lại rụng rơi tiếng sầu

Mười năm nắng gió mưa mau

Áo ta nay đã bạc màu tuyết phong

 

LXXXIII/- Đàn ai réo rắt bên sông

Rơi vào vực thẳm của lòng thi nhân

Đàn như quên tiếng ái ân

Mười năm mặc nhận lấy phần cô đơn

 

LXXXIV/- Về rừng đêm tối chập chờn

Nữa khuya nghe suối dạo đờn tương tư

Tàn đêm tựa vách thảo lư

Nghe chân em dạo trên thư nửa tờ

 

LXXXV/- Nhớ xưa tình hãy còn thơ

Trăng thu nay gãy đôi bờ trinh nguyên

Lỡ làng nợ, xót xa duyên

Lòng như tiếng sóng vỗ thuyền lao xao

 

LXXXVI/- Hồn ta rụng giữa rừng đào

Tuyết sương liệm xác ta vào không hư

Không trung tiếng hát đại từ

Vô sanh hòa điệu chân như Niết Bàn

 

LXXXVII/- Kìa ai nhặt cánh hoa tàn

Dáng như nuối tiếc tuổi vàng đã qua

Thế gian là những xót xa

Tươi hoa mấy lúc tàn hoa mấy thì

 

LXXXVIII/- Mười năm đèn sách đi thi

Một trường danh lợi khác gì biển dâu

Đời người nào khác bóng câu

Vừa son trẻ đó bổng đâu bạc đầu

 

LXXXIX/- Mười năm bắt một nhịp cầu

Tìm em lổi nhịp nên sầu còn vương

Đắng cay trên vạn nẻo đường

Vì đâu mà phải đoạn trường bấy năm

 

XC/- Về chùa nghe tiếng pháp âm

Giọng sư trầm mặc thậm thâm diệu vời

Trải qua ngần ấy cuộc đời

Mà chưa ngộ được nửa lời của sư

 

XCI/- Mở ba trang sách thiên thư

Thấy tam thế mộng cùng hư không đùa

Lại đi viếng cảnh nhà chùa

Lặng nghe kinh kệ mấy mùa thu qua

 

XCII/- Em còn gì phải thiết tha

Hương xuân nay đã trôi qua mất rồi

Có chùa ở giữa sườn đồi

Về nương thoát nẽo luân hồi từ nay

 

XCIII/- Thôi xin từ tạ trang đài

Cũng xin giã biệt chuỗi ngày oan khiên

Về non ngự chót đỉnh thiền

Hỏi em mấy gánh ưu phiền đổ chưa

 

XCIV/- Qua rồi mấy độ đón đưa

Áo em ngàn tím ngày xưa đoạn trần

Nay em quỳ trước Phật thân

Hồng trần đã sạch mấy lần xương da

 

XCV/- Trần gian sáu tiếng Di Đà

Đón em hết kiếp cầm ca trở về

Phất tay từ giã bến mê

Gửi viền trăng lạnh lời thề trăm năm

 

XCVI/- Môi em giờ đượm pháp âm

Mắt em mở rộng ngàn tầm vị tha

Tay em mười ngọn tháp ngà

Ngón thon lại chỉ người qua sông buồn

 

XCVII/- Bây giờ pháp vị tràn tuôn

Phất trần vô cấu mưa nguồn pháp âm

Áo em lụa trắng tơ tằm

Nối vòng nhật nguyệt hồng tâm đoạn trần

 

XCVIII/- Hết rồi những nỗi ân cần

Mang đôi hài thảo phong trần thế gian

Khi lội suối, lúc băng ngàn

Nghêu ngao bầu rượu hát vang với đời

 

XCIX/- Thuyền nan một mái ra khơi

Du sơn ngoạn thủy thảnh thơi tháng ngày

Rượu hồng ta uống thật say

Ngâm câu Bát Nhã hát bài Vô Sanh

 

C/- Ánh dương chiếu rõ ngọn ngành

Gương mài đã sáng rành rành tánh không

Phong trần trong đục mặc lòng

Túi thơ bầu rượu thong dong suốt đời

 

 

http://www.hitwebcounter.com/

Thường Sơn