Nam Mô Pháp Hoa Hội Thượng Phật Bồ Tát

 
 

 

QUYỂN THỨ SÁU

Đời Diêu Tần ngài Tam-Tạng Pháp-Sư Cưu-Ma-La-Thập vâng chiếu dịch. Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh Việt Dịch 

 

KINH DIỆU PHÁP LIÊN HOA

PHẨM "NHƯ-LAI THẦN LỰC" THỨ HAI MƯƠI MỐT

         

       1. Lúc bấy giờ, các vị đại Bồ-tát như số vi trần trong nghìn thế giới từ dưới đất vọt lên đó, đều ở trước Đức Phật một lòng chắp tay, chiêm ngưỡng dung nhan của Phật mà bạch cùng Phật rằng: "Thế-Tôn! Sau khi Phật diệt độ, ở nơi cõi nước của đức Thế-Tôn phân thân diệt độ, chúng con sẽ rộng nói Kinh này. Vì sao? Chúng con cũng tự muốn đặng pháp lớn thanh-tịnh này để thọ trì, đọc tụng, giải nói, biên chép mà cúng dường đó".        

          2. Lúc đó, Thế-Tôn ở trước ngài Văn-Thù-Sư-Lợi v.v... vô lượng trăm nghìn muôn ức vị đại Bồ-tát cựu trụ ở nơi cõi Ta-bà và các Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, Ưu-bà-tắc, Ưu-bà-di, Trời, Rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà, A-tu-la, Ca-lầu-la, Khẩn-na-la, Ma-hầu-la-dà, Nhơn, Phi nhơn v.v... trước tất cả chúng, hiện sức thần-thông lớn: bày tướng lưỡi rộng dài lên đến trời Phạm-Thế, tất cả lỗ chơn lông phóng ra vô-lượng vô số tia sáng đủ màu sắc, thảy đều khắp soi cả cõi nước trong mười phương. Các Đức Phật ngồi trên tòa sư tử dưới cây báu cũng lại như thế: bày tướng lưỡi rộng dài phóng vô lượng tia sáng.

          Lúc Đức Thích-Ca-Mâu-Ni Phật và các Đức Phật dưới cây báu hiện sức thần thông mãn trăm nghìn năm vậy sau mới hườn nhiếp tướng lưỡi, đồng thời tằng hắng cùng chung khảy móng tay, hai tiếng vang đó khắp đến cõi nước của các Đức Phật trong mười phương, đất đều sáu điệu vang động, chúng sanh trong đó: Trời, Rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà, A-tu-la, Ca-lầu-la, Khẩn-na-la, Ma-hầu-la-dà, Nhơn cùng Phi nhơn v.v... nhờ sức thần của Phật đều thấy trong cõi Ta-bà này vô-lượng vô biên trăm nghìn muôn ức các Đức Phật ngồi trên tòa sư tử dưới những cây báu và thấy Đức Thích-Ca-Mâu-Ni Phật cùng Đức Đa-Bảo Như-Lai, ngồi trên tòa sư tử trong tháp báu.

          Lại thấy vô-lượng vô biên trăm nghìn muôn ức vị đại Bồ-tát và hàng tứ chúng cung kính vây quanh Đức Thích-Ca-Mâu-Ni Phật, đã thấy thế rồi đều rất vui mừng đặng chưa từng có.

          3. Tức thời hàng chư Thiên ở giữa hư không lớn tiếng xướng rằng: "Khỏi đây vô-lượng vô biên trăm nghìn muôn ức vô số thế giới có nước tên Ta-bà trong đó có Phật hiệu Thích-Ca-Mâu-Ni hiện nay vì các đại Bồ-tát nói Kinh đại thừa tên "Diệu-Pháp Liên-Hoa Giáo Bồ-Tát Pháp Phật Sở Hộ-Niệm", các ông phải thâm tâm tùy-hỷ, cũng nên lễ bái cúng dường Đức Thích-Ca-Mâu-Ni Phật".

          Các chúng sanh đó nghe tiếng nói giữa hư không rồi, chắp tay xoay về cõi Ta-bà nói thế này: "Nam-mô Thích-Ca-Mâu-Ni Phật, Nam-mô Thích-Ca-Mâu-Ni Phật". Dùng các món hoa, hương, chuỗi ngọc, phan, lọng và các đồ trang nghiêm nơi thân, những vật tốt bằng trân báu, đều đồng vói rải vào cõi Ta-bà.

          Các vật rải đó từ mười phương đến thí như mây nhóm biến thành màn báu trùm khắp trên các Đức Phật ở trong đây. Bấy giờ mười phương cõi nước thông đạt không ngại như một cõi Phật.

          4. Khi đó, Phật bảo đại chúng bực thượng hạnh Bồ-tát thảy: "Thần lực của các đức Phật vô-lượng vô biên bất khả tư nghì như thế; nếu Ta dùng thần lực đó trong vô-lượng vô biên trăm nghìn muôn ức vô số kiếp, vì để chúc lụy mà nói công-đức của Kinh này vẫn chẳng hết được.

          Tóm nói đó, tất cả pháp của Như-Lai có, tất cả thần lực tự tại của Như-Lai, tất cả tạng bí yếu của Như-Lai, tất cả việc rất sâu của Như-Lai đều tuyên bày rõ nói trong Kinh này, cho nên các ông sau khi Như-Lai diệt độ, phải một lòng thọ trì, đọc tụng, giải nói, biên chép đúng như lời mà tu hành.

          Cõi nước chỗ nào nếu có người thọ trì, đọc tụng, giải nói, biên chép, đúng như lời tu hành, hoặc là chỗ có quyển Kinh, hoặc trong vườn, hoặc trong rừng, hoặc dưới cây, hoặc tăng phường, hoặc nhà bạch y(1), hoặc ở điện đường, hoặc núi hang đồng trống, trong đó đều nên dựng tháp cúng dường.

          Vì sao? Phải biết chỗ đó, chính là đạo tràng, các Đức Phật ở đây mà đặng Vô-thượng Chánh-đẳng Chánh-giác, các Đức Phật ở đây mà chuyển Pháp-luân, các Đức Phật ở đây mà nhập Niết-Bàn".

          Lúc đó, Đức Thế-Tôn muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:

5. Các Phật, đấng cứu thế

Trụ trong thần thông lớn

Vì vui đẹp chúng sanh

Hiện vô-lượng thần lực:

Tướng lưỡi đến Phạm-thiên

Thân phóng vô số quang

Vì người cầu Phật đạo

Hiện việc ít có này

Tiếng tằng hắng của Phật

Cùng tiếng khảy móng tay

Khắp vang mười phương cõi

Đất đều sáu món động.

Sau khi Phật diệt độ

Người trì được Kinh này

Các Phật đều vui mừng

Hiện vô-lượng thần lực.

Vì chúc lụy Kinh này

Khen ngợi người thọ trì

Ở trong vô-lượng kiếp

Vẫn còn chẳng hết được

Công-đức của người đó

Vô biên vô cùng tận

Như mười phương hư không

Chẳng thể đặng ngằn mé.

Người trì được Kinh này

Thời là đã thấy Ta

Cũng thấy Phật Đa-Bảo

Và các Phật phân thân.

Lại thấy Ta ngày nay

Giáo hóa các Bồ-tát.

Người trì được Kinh này

Khiến Ta và phân thân

Phật Đa-Bảo diệt độ

Tất cả đều vui mừng

Mười phương Phật hiện tại

Cùng quá khứ vị lai

Cũng thấy cũng cúng dường

Cũng khiến đặng vui mừng.

Các Phật ngồi đạo tràng

Pháp bí yếu đã đặng.

Người trì được Kinh này

Chẳng lâu cũng sẽ đặng.

Người trì được Kinh này

Nơi nghĩa của các pháp

Danh tự và lời lẽ

Ưa nói không cùng tận

Như gió trong hư không

Tất cả không chướng ngại.

Sau khi Như-Lai diệt

Biết Kinh của Phật nói

Nhơn duyên và thứ đệ

Theo nghĩa nói như thật.

Như ánh sáng nhựt nguyệt

Hay trừ các tối tăm

Người đó đi trong đời

Hay dứt tối chúng sanh

Dạy vô-lượng Bồ-tát

Rốt ráo trụ Nhứt thừa.

Cho nên người có trí

Nghe công-đức lợi này

Sau khi Ta diệt độ

Nên thọ trì Kinh này

Người đó ở Phật đạo

Quyết định không có nghi.


 

Thích nghĩa:

(1)BẠCH Y: Người thế tục ưa mặc y phục sắc trắng nên gọi là "bạch y"